Sunday, June 8, 2008

My boss

sếp giận rồi, giận thật rồi....sáng nay thấy sếp sang phòng, thò mỗi mặt vào nói đúng một câu: "lúc nào rảnh qua phòng tôi 1 phút"...mình biết ngay là có chuyện mà.....

Tình hình là sếp giận vì mình ko báo cho sếp việc mình apply new job, để đến thứ 6 tuần trước JC thông báo cho sếp để negotiate thời gian chuyển sang của mình, lúc đó sếp mới biết....sếp bị bất ngờ và giận vì mình đã ko tin tưởng, ko nói cho sếp. Kể thì cũng hơi bị cú thật, trợ lý của mình sắp đi chỗ khác mà chả thèm nói với mình, để "thằng cha" sếp mới thông báo là nhân viên của mày sẽ sang chỗ tao làm, mày thấy lúc nào thì được=> mình mà là sếp chắc mình cũng tức

Vậy thôi, nhưng khi ngồi xuống "nói chuyện phải quấy"thì sếp cũng hiểu là job mới tốt cho mình, sếp thấy mình nên và xứng đáng như vậy. Sếp cũng biết những cái mà nếu làm việc với sếp mình sẽ ko có cơ hội như vậy....chỉ có điều sếp vẫn "cú" vì mình nói 1 trong nhưng lý do mình đi là vì salary bên đó tốt hơn..he...he....(sếp mà tăng được như ý mình thì chắc gì mình đã đi)

Nhìn lại: sau 2 năm làm việc với sếp, vui nhiều, buồn ít.....sếp như một counselor riêng của mình, những advice của sếp rất helpful....nói chung là: tiếc một ông sếp như thế....ko biết sau này mình có phải hối hận vì lựa chọn của mình ko nữa....




1 comment:

  1. Tiếc sếp thì đúng rồi, sếp tốt mà ;). Nhưng mình phải lo cho mình nữa, biết sao bây giờ. Ngày trước em đi cũng thế thôi. Đi chứ tiếc sếp Karl, tiếc công việc làm lúc ấy lắm lắm. Mình chẳng có cơ hội advise, trò chuyện, chơi bời với mấy đứa sinh viên. Nhiều đứa dễ thương lắm chị ạ. Thôi đã quyết định thì làm thôi chị ạ.

    ReplyDelete