Wednesday, July 4, 2007

MY BOSS

Đây là chuyện về sếp của mình, chuyện về một người mà luôn là đề tài very hot và funny của mình và Ms.A về sự “yêu vợ” của ông.

Sau đây, xin “phác thảo; vài nét về chân dung của sếp nhé:

Sếp là một người rất nice, tốt bụng và cực kỳ nhã nhặn với phụ nữ mà càng ngày càng có xu hướng hói hơn).

Sếp là người ko lấy gì làm cao cho lắm (thấp hơn cả mình), chắc chỉ khoảng hơn 1m6 thui (với “Tây” thế là thấp lắm rồi), ngày mình mới vào làm thì thấy sếp cũng chả đến nỗi nhỏ nhưng từ khi ko biết vì lí do gì sếp diet thì càng ngày mình thấy sếp càng “nhỏ” lại..he..he….

Sếp đi rất nhanh, nhiều khi mình cảm tưởng sếp đang lướt trên sàn chứ ko phải đi nữa.

Sếp chỉ mặc toàn đồ đen, đến cái dây buộc tóc cũng đen nốt (tóc sếp tớ dài dài, quăn quăn)

Sếp nói cũng nhanh nốt, nhớ hồi đầu mới chuyển phải take minute cho sếp, con bé nghe chóng hết cả mặt mà note lại chả được bao nhiêu. Hết giờ họp, mình nói với sếp là “sếp nói nhanh quá, tôi note ko kịp”, trong khi sếp chưa kịp nói gì thì vợ sếp đứng bên canh đã nói luôn “ông ấy ko chỉ nói nhanh đâu, ông ấy làm “cái gì” cũng nhanh”…ha…ha….mình ko biết “cái gì” ở đây bao gồm những “cái gì” đâu nhé.

Đấy là “trân rung” sếp, còn đây là là chân dung vợ sếp:

Sếp gầy nhỏ bao nhiêu thì vợ sếp to béo bấy nhiêu, về chiều ngang chắc phải gấp 2 chồng (lúc ko diet) và gấp 3 (khi chồng diet)

She nói cũng nhanh nhưng ko nhanh bằng chồng, tóc thì ngắn (kiểu tóc con trai chứ ko như ông chông có cái tóc kiểu uốn setting như chị em mình đâu nhé).

Măc toàn màu đen, đỏ và trắng và luôn luôn là cả "cây", tức là cả bộ đen, cả bộ trắng hoặc cả bộ đỏ...chói lọi lắm ấy

Tính cách thì “cực kỳ” strong (mình phải nhấn mạnh chứ Strong), bực là nói ngay, ko chịu được khi thấy người khác phản đối hay ko nghe theo ý mình.

Đấy là chân dung, còn đây là chuyện mình mới chứng kiến và involve vào hôm trước: (đợi mình đi ăn về mình viết tiếp nhé)

Ui, no quá, mà cứ no thì mắt lại díu lại, chỉ muốn ngủ thôi…..nào tiếp tục, chuyện thứ hai.

Hôm đó mình đang lớ xớ đứng trước phòng của sếp, định bụng là đưa sếp ký cái gì đó (now ko nhưos là cái gì) rồi đi ngay nhưng….vợ sếp “hung hục” đi tới, con bé vội vang né sang một bên. Vợ sếp đi vào phòng sếp mà lại quên ko đóng cửa…hé…hé….(tại cái cửa đó bị hỏng, bình thường all cửa đều tự đóng nhưng mà cửa đó thì ko tự đóng được)….thế là mình nghe được câu chuyện. Vợ sếp đang rất bực mình HR về một việc gì đó (chắc là lại work pemit-mình đoán thế), vợ sếp “bắn” pằng pằng pằng….sếp đứng yên nghe với khuôn mặt vô cùng thong cảm. (mình ứ phải native English speaker chứ nếu mình hiểu được 100% những lời vợ sếp nói thì chắc còn nhiều chuyện hay hơn để kể với moi người).
Đợi vợ nói hết, sếp nhẹ nhàng mở ngăn kéo tủ….nhẹ nhàng lôi ra một hộp cake mà mình biết là nếu origin thì nó có khoảng 6 pieces….nhưng mà khổ nỗi trong hộp chỉ có 4 pieces thôi…ha….ha…thế là một “tràng” ca-chiu-sa lại được bắn ra…pằng …pằng….pằng…..ác liệt đến nỗi “con bé” đưng sngoài cứ suy nghĩ mãi ko biết mình có nên “bỏ chạy” hay ko, sự đứng đây rồi ko phải đầu thì cững phải tai…he…he…….. Đại thể là “ông mua cái này cho con nào? Mang cho “nó” ăn rồi mới đưa cho tui ăn à?” thế là vợ sếp giận, vợ sếp vùng vằng bỏ đi…..
she đi rất nhanh ra cửa và trong chớp mắt đã ra khỏi hành lang…..sếp cuống quýt cầm hộp bánh chạy theo với khuôn mặt vô cùng “đau khổ”….chạy ngang qua mình vẫn còn dặn với một câu “đợi tôi về, tôi sẽ ký”…
Khoảng 10 phút sau (mình lúc đó gặp một người bạn nên đứng luôn đó 888) thì sếp “lướt” về, mặt mũi dãn ra, ko có vẻ gì là “đau khổ” nữa….mình đoán là moi việc đã được “giải quyết” xong. Vì phép lịch sự (và vì tính tò mò cố hữu của người VN) mình lại hỏi sếp “thế she ra sao rồi? Còn giận ko?”…sếp cười nụ cười rất sung sướng và thông báo rằng “she ko còn giận đâu”.

Từ đó trở đi, trong mắt mình sếp là người “số một”….may mà sếp ko để râu chứ mà để râu thì chả biết thế nào, khéo chả bao giờ phải cạo vì nó quặp hết vào trong rồi còn đâu…ha…ha…..