Tuesday, August 28, 2007

Shop

Từ ngày xưa mình đã mơ sẽ mở một cửa hàng bán toàn đồ craft mà trong đó toàn những thứ xinh xinh theo style của mình (ko quan tâm đến style của khách hàng=)))Trong đó sẽ có thật nhiều tranh thêu (thời đó mình chưa biết đến cross stitch nên chỉ nghĩ đến thêu thường thôi), thật nhiều thiệp bằng hoa khô (thời đó cũng chưa có origami)....thế mà cũng chỉ là mơ thôi vì làm gì có tiên. Bây giờ lớn rồi (hay già rồi nhỉ:)) thì việc bỏ tiền mở shop cũng ko còn khó khăn nữa nhưng khó khăn bây giờ lại là thời gian......Nhưng hôm qua mình cũng đã open được 1 shop, tuy chỉ online thôi những cũng làm mình vui hơn nhiều.

Các vấn đề như benefit được đặt hàng thứ yếu vì thực lòng mục tiêu của mình là muốn cho Amy một môi trường để có thêm kinh nghiệm sống, muốn cho Amy thấy cuộc sống rồi sẽ phải thê snào khi có cạnh tranh....muốn con bé sau này ra đời sẽ ko bỡ ngỡ như chính mình ngày xưa.

Mong ước thì nhiều lắm nhưng rồi chả biết trong đời mình sẽ có bao nhiêu % thành sự thực. Thôi! hãy tự hài lòng với những gì mình có, LIFE IS BEAUTIFUL

Friday, August 24, 2007

My dream

Đã bao giờ bạn mơ một giấc mơ nào đó và đến sáng, khi tỉnh dậy bạn nhớ từng chi tiết chưa? Tối qua, mình đã mơ một giấc mơ như thế. Cho đến bây giờ (12noon) mình vẫn nhớ từng chi tiết, nhớ màu vàng của nắng, nhớ cái Desktop mình ngồi type trong giấc mơ.
Chắc đọc đến đây bạn sẽ thắc mắc mình mơ gì:) Mình mơ thấy mình LI DỊ CHỒNG:) Trong giấc mơ, mình cảm thấy sức chịu đựng của mình đã hết và mình ngồi vào máy tính viết đơn xin li dị. Lúc đó là buổi sáng, ánh sáng màu vàng tràn ngập căn phòng, cái ánh nắng của mùa thu Hà nôi ấy, ko biết bạn đã trải qua chưa. Nó vàng óng nhưng lại ko bỏng rát như nắng SG, nó chỉ đủ làm mình thấy ấm lên, thấy đầu óc hình như êm dịu hơn....(*). Mặc dù là mơ nhưng mình thấy lúc đó mình tỉnh táo và bình thản lắm, để tham khảo xem người ta viết như thế nào, mình search mẫu đơn li dị trên Google. Thế đấy, khi hàng loạt mẫu hiện ra, mình chọn 1 mẫu cho mình rồi type thông tin vào, còn mở các mẫu khác để tham khảo nữa chứ. Hóa ra, ngay cả trong mơ mình cũng tò mò:)

Sáng tỉnh dậy, giấc mơ cứ hiện rõ trong đầu cho đến tận bây giờ, một giấc mơ lạ mà mình chưa bao giờ gặp và dù sao thì cũng ko mong thành sự thực.
Mình cứ mơ mơ như vậy cho đến khi con gái gọi "mẹ ơi, ngủ dậy rồi làm gì hả mẹ?" Đó là câu hỏi thường xuyên của con vì con ko muốn đi học, muốn ở nhà chơi (now đang là nghỉ hè mà).
Con gái ơi, mẹ mong có luôn có những giấc mơ đẹp, những giấc mơ mà trong đó có Bạch mã hoàng tử, có công chúa ngủ trong rừng....đừng bao giờ có giấc mơ giống mẹ nhé

Thursday, August 23, 2007

Entry for August 22, 2007

Hôm nay là một ngày bận bù đầu, cứ thỉnh thoảng mình lại có 2-3 cái deadline cùng một ngày, toàn những thứ đòi hỏi sự tỉ mỉ, cẩn thận=>. mà mình thì lại ứ phải người cẩn thận, thế mới chết chứ:((

À, chiều này chị H dậy cho mấy cái icon, có cái icon vò đầu bứt tai...ngộ lắm nhé,. để mình thử xem có nhớ được ko đã ^:)^ ...vẫn chả thuộc, chán quá, mai học lại vậy.

Hôm nay là lần thứ 3 rồi, cứ nằm lên giường, tắt đèn rồi con gái lại hỏi "ba đâu, ba về chưa mẹ?" rồi đòi gọi điện cho ba. Cầm điện thoại mà con cứ ríu rit nói, kể hết chuyên này đến chuyện khác, nghe thương con quá. Khổ thân con, ba lúc nào cũng đi vắng, mà ko đi vắng thì cũng về muộn:) trong khi đó con gái lúc nào cũng mong ba về chơi cùng. Mà thực lòng thì chỉ có congái muốn gọi điện cho ba thôi, mẹ chả muốn tí nào. Có lẽ hết cái thời nhớ nhung rồi, nhiều khi nghe thấy giọng nói chỉ làm cho cái tức trong người nó dâng lên thôi:), ko gặp, ko nói chuyện....như thế cũng hay. Bạn mình nói đúng, tức làm gì cho nó chóng già:)) mình cười rồi nhé! Từ giờ trở đi, khi tức tối chuyện gì mình sẽ nghĩ tới mình trước tiên, ai mà chả sợ già=> ko tức giận nữa.

sắp ốm rồi!

Sắp ốm rồi!!! ai cũng nói với mình như thế khi nhìn thấy mình ngày hôm nay. Việc thì nhiều....người thì lúc nào cũng nóng, ko đến nối sốt lên nhưng cứ âm ỉ trong người. Mắt nhìn thấy cái gì cũgn mờ ảo, thỉnh thoảng khi nhìn người đối diện thấy hình như họ đang rung rinh:( Mặt có lúc nóng bừng lên, có lúc lại tái mét vì thấy lạnh, chả biết rồi có ốm ko nữa:(

Trưa nay mình nghe kể chuyện về ông bác sỹ SOS ở trường mình bị đuổi việc rồi. Chưa bao giờ due với họ nhưng ấn tượng đầu tiên là cái service đó ko helpful. Chuyên là thế này: một staff trường mình bị xỉu ở tầng 3, gọi cho SOS đề nghị mang cáng lên để đưa xuống cấp cứu thì bác sỹ và y tá chạy lên người ko rồi cho người đang bị xỉu lên cái ghế làm việc (ghế có bánh xe mà) đẩy vào tháng máy. Cứ thử tưởng tượng một người bị xỉu, thở còn ko được mà cho ngồi vào ghế, ko đổ gục xuống đất lại mới là lạ đấy. Dĩ nhiên rồi staff đó cũng tỉnh lại nhưng cái lý do tại sao ko mang cáng thì ai cũng thắc mắc. Bác sỹ trả lời thế nào mọi người biết ko? "Tại vì cáng ko nhét được vào tháng máy". Nếu như thực sự cáng ko cho nổi vào thang máy thì y tá và bác sỹ phải mang thang bộ rồi khênh bệnh nhân xuống chứ. Xung quanh bao nhiêu người mà mình chắc là nếu thấy cáng moi người sẽ khiêng cùng ngay, có ai bắt bác sỹ và y tá khênh bệnh nhân một mình đâu.

Chuyện phản ánh đến SOS (dĩ nhiên chả phải mình phản ánh rồi, mình đâu có free đến thế:() và bác sỹ đó bị kỷ luật, mất việc luôn. Tự nhiên đến khi thấy người khác bị kỷ luật như vậy mình lại thấy thương thương. Mất bao nhiêu công học hành bây giờ hồ sơ bị "phê" như vậy rồi sau này xin việc chỗ khác cũng khó. Âu cũng là một kinh nghiệm cho mọi người và cả chính mình nữa.

Tuesday, August 21, 2007

Entry for August 21, 2007

Hôm qua đi ăn tối với H và C, vui vì lâu rồi mới được gặp nhau, chè chén một bữa no nê:)) .A mà nghe thế nào cũng tiếc=)). Ảnh thì ở máy H cả rồi, đoiự bạn post lên thì mình copy:)) (nghe biết là blog này của một dứa lười:))

Sau khi về, mình vừa vui vừa buồn buồn. Đúng là bây giờ, mỗi đứa lại có một hoàn cảnh riêng, ko biết là đứa nào hạnh phúc hơn đứa nào nữa:(. Nhiều khi cũng muốn an ủi bạn lắm nhưng mà rồi ko làm sao nói được vì bản thân mình cũng rơi vào haòn cảnh gần như tương tự . Mà nghĩ lại thấy mình còn kém bạn nhiều lắm, bạn còn dám và có khả năng thay đổi hoản cảnh còn mình thì đã làm được gì đâu, cứ chịu mãi mà ko làm sao tìm được một solution. Chọn solution giống bạn ư? Mình tự lượng sức mình là ko đủ khả năng....nhưng cứ tiếp tục thế này mãi thì liệu mình sẽ thế nào? Nhiều khi chính mình cũng sợ bản thân mình lắm. Mình biết mình mà, đến khi cái tính bất cần của mình nổi lên thì :(( phản ứng của mình chắc....no comment:(

Chiều nay lọ mọ vào link của C đưa, chả hiểu rồi sẽ ra sao nhưng mình cũng tò mò tìm hiểu thông tin. Chắc mấy điều kiện ở đó ko phải là hill với mình mà là mountain rồi:(( 6.5 còn đang toát mồ hôi mà đòi nhưng 7.0. Anyway, kệ, đến đâu hay đến đó....

Công việc thì càng ngày càng bận, bận đến độ bây igờ mình có cả assistant=)) nhưng chỉ là partime thôi, nghĩ kể cũng hay, sếp nói để next sem sếp sẽ cân nhắc việc tuyển người phụ mình full time. Nhiều khi thấy cũng quý sếp lắm, nhưng mà nhiều khi thì:(. Túm lại một điều là văn hóa khác nhau thì ko thể hiểu nhau rõ ràng được. Mà sếp nào cũng thế thôi, được việc thì OK còn ko thì chỉ có mà:((

Friday, August 17, 2007

Entry for August 18, 2007

Kinh khủng, ngủ trưa 3h liền. Chắc tai thiếu ngủ lâu rồi nên tích lại đến giờ, tương lai gần là tối nay lại ko ngủ được cho mà xem.

Anh lại đi công tác 1 tuần. Nhiều lúc thấy buồn vì anh cứ đi suốt. Hai vợ chồng nói chuyện với nhau chắc ko nổi 1h/ngày. Chồgn về thì vợ đã cho con đi ngủ rồi mệt quá ngủ theo con. Sáng chồng đi thì vợ chưa dậy, hoặc có dậy thì cũng chỉ 15 phút trước khi chồng dắt xe ra khỏi cửa:(( Chả hiểu sao, ô tô cơ quan lại đón vào cái giờ như thế, 6:10am!! hỏi ai mà chịu cho nổi. Trời bình thường chả sao, còn những hôm mưa gió thì:((


Bạn đi rồi, buồn quá! Nhớ hồi đầu mới chân ướt chân ráo vào đây, bạn là người mình gặp đầu tiên. Thôi dể lúc nào rảnh viết hẳn 1 entry về bạn.

Quyết định, tối nay đư con gái và cháu đi ăn kem Fanny=> mìnhkhoái kem chỗ đó:))

Wednesday, August 15, 2007

Entry for August 16, 2007

Hôm nay vô cùng ngạc nhiên thấy mình có thể vào blog ở trường. Ko tin được nên phải viết cái entry này để confirm:)) Ôi, thế là từ này ta có thể update blog được rồi, Ôi!!!!!! sung sướng quá