Saturday, November 17, 2007

hãy vui lên đi!!!!

Giật mình khi thấy đã bao lâu rồi mình ko còn nghe nhạc và đọc sách, mình ko nhớ rõ thời gian nhưng chắc là từ khi có con. Moi thời gian dành cho con, cho công việc nhà....mình để quên 1 phần "tâm hồn" của mình mà cho đến hôm nay mới chợt nhận ra điều đó.

Nhớ ngày trước, mình yêu mùa thu...thích vô cùng khi được đi dạo trên đường PHan ĐÌnh PHùng vào buổi sáng sớm. Sau một đêm, lá rơi đầy vỉa hè, không khí trong lành và mùi hoa ngọc lan thoang thoảng từ các ngôi biệt thực hai bên đường....hồ Tây buổi sớm mac mác buồn, sóng gợn lăn tăn và tiếng chuông chùa Trấn Quốc văng vẳng....mình yêu HN và đã từng nói "không bao giờ sống xa HN, ko ai có thể kéo mình ra khỏi HN được".

Còn bây giờ, cuộc sống cứ trôi nhanh, giật mình đã thấy cuối năm rồi. Một năm sắp qua mà nhìn lại mình vẫn dẫm chân tại chỗ. Bạn bè thì đứa nào cũng đã xong hoặc đang học Master, có người chuẩn bị ra nước ngoài học PhD....tự nhiên thấy mình kém cỏi quá ...v.à thê là buồn....

Công việc thì càng ngày càng bận, trường thì đang re-structure lại, không khi cứ náo loạn thế nào ấy. Ngồi 888 thì topic luôn HOT la sếp nào sẽ ở position nào, position nào sẽ tiếp tục tồn tại, position nào sẽ bị bỏ....Rồi người ra đi, người ở lại, người mới....

Mấy thứ làm cùng bạn bè thì cũng rối tung lên, tại 2 đầu làm việc với nhau chưa khớp. Cái order rồi, cái chưa order.....thùng lớn, thùng nhỏ, tax.....mọi thứ làm cho mình nản....

Cố lên nào HST...cố lên đi!!! Mọi việc khi khởi đầu bao giờ cũng khó khăn...Đời thay đổi khi ta thay đổi...hãy thẳng tiến đi nào.....