Thursday, March 6, 2008

viết cho chồng ngày 8/3

Thế là đã 6 năm rồi anh nhỉ, 6 năm từ cái ngày em cười hớn hở lên xe hoa. Nghĩ lại ngày cưới của chúng mình không lúc nào em nhịn được cười (đang type mà cũng cười đây này), hai đứa mình cứ như trẻ con ấy, cười nói rôm rả=> em chả có dáng co dâu e thẹn gì cả

18 tuổi em quen anh, anh vẫn nói là em dậy thì muộn 18 tuổi mà chả biết yêu là gì....nhưng mà khổ nỗi, hồi đó em chỉ lo mỗi học và tập, em nào có nghĩ linh tinh như "người khác". Ngày đó, anh đến phòng em để tán tỉnh cô bạn cùng phòng nhưng mà khổ anh quá, người ta có người yêu rồithế là anh đành thôi. Mọi chuyện tình yêu anh đều tâm sự với em hết, cô thứ 1 thế nào, cô thứ 2 ra sao...blah....blah....rồi lại còn mang cả quyển album to đùng ra cho em xem nữa chứ (giờ nó ở đâu nhỉ). Em thì cũng chả bao giờ nghĩ mình lại đi yêu một "ông" như thế, vừa đen, vừa giàthê smà 5 năm sau chúng mình lại yêu nhau, để rồi đi đâu người ta cũng hỏi "chú uống gì ạ? Chị uống gì ạ" ngày đó sao mà anh già thế nhỉ bạn bè em gặp anh họ cứ thắc mắc sao em lại yêu ông già "chắc hơn mày gần 20 tuổi ấy nhỉ"

Cái điệp khúc "chú" và "chị" ấy kéo dài mãi cho đến khi chúng mình có con Có con rồi, giờ ra đường, đi ăn hay uống cafe người ta để hỏi "anh và chị dùng gì ạ" Kết quả là sau từng đấy năm yêu nhau, em thì già đi còn anh thì trẻ lại...

12 năm từ ngày em quen anh, 8 năm từ ngày mình yêu nhau...tổng kết lại em thấy mình được nhiều quá mà những cái lớn nhất là:

- em có anh - một người chồng, một người anh, một người bạn - mặc dù người chồng, anh, bạn này có khi làm em buồn khổ nhưng cũng lại là người luôn biết cách làm em cười, làm em yêu đời và tin tưởng vào cuộc sống hơn. Em có anh để mỗi ngày Valentin, mỗi ngày SN, mỗi ngày 8/3 em lại có những món quà bất ngờ

- em có con: cô con gái luôn là niềm vui, niềm tự hào của bố mẹ, của ông bà. Cô con gái mà lúc nào anh cũng cưng chiều hết mực-> và điều em "thích" nhất là con gái em biết cách "chỉ huy" ba nó=> điều mà em ko làm được

- em có "đại gia" tài trợ: anh tài trợ cho những trò vớ vẩn của em, cho những thứ mà nhiều người khác "ko làm sao hiểu được". Để rồi cái tủ của em nó cứ càng ngày càng phình ra với nào thì kit, nào thì chỉ, nào thì vải....em thích máy khâu? "đại gia" sắm ngay cho em 1 cái mặc dù từ ngày có nó đến giờ em chưa dùng lần nào (và đang có âm mưu mang ra thanh lý để sắm cái hoành tráng hơn), em thích vải? anh mua cho em và các bạn cả thùng=> chỉ tội cái lũ học trò của anh phải giúp thầy nó vác về . Em thich mở shop online để phục vụ những trò "rồ dại" của em, anh cũng ko phản đối, cũng ko hỏi tại sao với những số tiền tự nhiên "biến mất", vẫn ko thắc mắc với việc lâu lắm rồi anh ko được rút tiền từ TK nhận lương của mình

Giờ nghĩ đi nghĩ lại, em thấy em càng ngày càng yêu anh hơn chồng ạ, yêu chồng lắm lắm ấy


2 comments:

  1. hi hi, tinh cam wa chi oi..:D..sau nay em get married e cg se vit blog hihi...hinh nhu..hinh nhu la e cg dg roi dung vao hoan canh nhu c "chu' " va "chi" i' ah..co j hnao em p chat chit hoi lai chi moi dc, co j con truyen dat kinh nghiem ah..Chuc gd chi happi forever...

    ReplyDelete
  2. Chị ơi,khi nào thanh lý máy khâu thì ới em đầu tiên nhé :")

    ReplyDelete