Saturday, January 31, 2009

Hết Tết - hoàn hồn lại rồi - Entry for January 31, 2009

Sáng 30 Tết đưa con vào bệnh viện khám, thử máu xong thì bác sy phán "nhập viện gấp vì sốt xuất huyết nặng" và kèm sau đó là cô y tá chạy vội vàng, ba chạy và mẹ chạy.....chưa đầy 5 phút sau thì con đã được đặt nằm trên giường, trên tay là một ống truyền dịch dài ngoằng. Gọi điện về nhà, cả nhà náo loạn....chỉ thế thôi chắc mọi người cũng mường tượng được hoàn cảnh của nhà HST thế nào rồi.

Giao thừa, hai bác và BT vào bệnh viện đón năm mới cùng nhà Én, đứng ở cửa sổ phòng bệnh có thể ngắm được pháo hoa nên cũng vui vui, Én thì thiêm thiếp trên giường bệnh. Một ngày 4 lần lấy máu xét nghiệm, truyền dịch 20/24 giờ....hình ảnh cô y tá mặc đồ trắng, cầm cái khay với bông băng trên tay không chỉ là nỗi kinh hoàng của con mà còn là sự ám ảnh của ba mẹ, cho đến giờ mẹ vẫn còn sợ tiếng mở cửa phòng (cánh cửa bằng nhôm kính nên tiếng mở rất đặc trưng...cứ xoạch xoạch, nghe rợn rợn lắm). Đêm mẹ và ba thay nhau thức trông con, bác sỹ dặn nếu thấy con kho chịu phải gọi bác sỹ ngay nên mẹ càng lo. Ống dịch truyền cũng phải canh tốc độ chảy, hôm đầu tiên mẹ chủ quan nhưng tự nhiên có cảm giác không yên tâm nên đưa mắt nhìn thì thấy dịch chảy tong tong, thế là phải gọi bác sỹ (lúc đó run quá nên chả thể tự chỉnh được, chứ giờ thì tự chỉnh hơi bị chuẩn), rồi có khi tự nhiên dịch phải không chảy nữa....nói chung là cái gì cũng phải cẩn thận từng chút một.

Thế là cả nhà mình ăn tết trong bệnh viện, từ sáng ngày 30 đến chiều mùng 4 con mới được ra viện. Hai ngày đầu ba và bác Mai bi quan lắm và giấu không cho mẹ biết, đến ngày thứ 3 con tỉnh táo lại thì ba mới thở phào và nói với mẹ là "anh sợ quá, em không biết chứ bao nhiêu bé ra đi vì bệnh này rồi". Mẹ lúc đó mới thấy rõ tầm nghiêm trọng của bệnh, đơn giản chỉ vì mẹ nghĩ đến thời buổi này rồi thì làm gì còn người chết vì sốt xuất huyết, với lại mẹ nghĩ bác sỹ cũng đã kiểm soát được bệnh của con nhưng mẹ lại không biết rằng với những đứa trẻ bị xuất huyết nội (con bị xuất huyết nội, tức là không có biểu hiện bên ngoài của bệnh, sẽ khó biết nếu không xét nghiệm máu, vì thế cũng ko thể biết bên trong những bộ phận nào đang xuất huyết) thì rất dễ trụy tim mạch và nếu bị thì...giờ mẹ cũng ko muốn nghĩ tiếp nữa.

Hai bác, chị Trâm, ông bà nội cứ thay nhau vào chơi và cùng ba mẹ chăm con, xung quanh con lúc nào cũng phải có ít nhất 2 người. Tuy ở bẹnh viện nhưng con cũng vui vì có phòng riêng mà con tưởng là khách sạn, mẹ vừa thương vừa buồn cười khi con kêu ầm lên là "không thích khách sạn này đâu, KS gì mà toàn chảy máu thôi à, không đến KS này nữa, về nhà đi".

Thôi thì "tai qua nạn khỏi", ba mẹ chả buồn tí nào vì không có Tết mà vui mừng lắm vì con khỏi bệnh. Nhiệm vụ trước mắt là chăm cho con nhanh lại sức chứ nguyên văn bà nội nói là "tay và chân như cái ống sậy, mặt thì quắt như quả táo tàu". Thế thôi cũng đủ để mọi người hình dung con gầy và xanh thế nào sau đợt ốm rồi.

Đen đủi chắc cũng đến thế là cùng thôi chứ không thể hơn được nữa mọi người nhỉ.

Chúc mọi người năm mới bình an, chúc các bé hay ăn chóng lớn nhé.

10 comments:

  1. ~ Scottie Đậu Pụ ~January 30, 2009 at 2:30 AM

    Ôi sợ quá... Nhưng thôi tất cả cũng qua rồi chị ạ, coi như Én gánh hết xui xẻo trong năm nay cho cả nhà rồi. Em Pụ chúc chị Én chóng khỏe nhé.

    ReplyDelete
  2. Chuc mung En khoi benh. Khoi benh thi quanh nam la Tet ma em!
    Em oi, En bi xuat huyet noi thi sau khi khoi, thoi gian dau cung chu y cho En an uong chu yeu la thuc an loang nhe.

    ReplyDelete
  3. Khổ thân, Én hay ốm quá! giờ thì chị hiểu tại sao em cứ khuyên chị từ từ hãy "bon chen". Hồi mới sinh Tí Toét ở trong BV, người ta lấy máu kiểm tra theo qui định, chọc cái kim to uỵch vào mu bàn tay bé xíu của nó, mình rớt nước mắt ko dám nhìn mà sao nó ko khóc (chắc là thủ thuật lấy máu của họ ko đau). Thôi thế là trộm vía tai qua nạn khỏi. Năm mới Én nhất định phải khoẻ mạnh đấy nhé!

    ReplyDelete
  4. Troi oi, En benh nang the ah. Nhung mung la cung khoe lai roi. Thoi nam moi moi van xui se di het, chuc be En mau khoe de me HST do met nhe.

    ReplyDelete
  5. Chuc En' an nhieu dde lay lai phong ddo nha. Chuc gia ddinh chi nam moi nhieu may man hon, ddam am va hanh phuc :x :x

    ReplyDelete
  6. Thuong En qua, chi En chiu kho an uong cho lai nguoi nhe, giu gin suc khoe. Me Lien cung gang nghi ngoi lai suc, sap phai di lam roi. Cho em Nhim thom chi En mot cai that keu.

    ReplyDelete
  7. Thương Én và cả nhà quá.. Hic..
    Én chịu khó ăn nhiều vào cho lại sức nhé... Thương con gái..

    ReplyDelete
  8. Mẹ cháu cám ơn lời chúc của các cô các bác. Mẹ cháu xin hứa là sẽ cố gắng "bày vẽ" để cháu bù lại số kg đã mất ạ

    ReplyDelete
  9. Mừng Én khỏi bệnh.Chúc bé Én ăn nhiều để mau lại sức,chúc cả nhà chị 1 năm mới nhiều sức khoẻ nha.

    ReplyDelete
  10. Thương Én quá, em sợ nhất là nhìn thấy trẻ con trong bệnh viện, nhìn muốn khóc. Bim nhà em hồi 2 tháng cũng phải nằm viện, giờ cứ đi qua Xanh Pôn là lại nhớ đến những ngày đấy. Chúc Én mau khoẻ nhé!

    ReplyDelete